~* David Archuleta fansite *~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 How sweet we can keep?

Go down 
+20
p.s.youaremyidol_David
Johnny
Bellatrix Lestrange
LinhArchie
Rin Nấm
DJMonkey
_Sunshine_
Mya Yane
heylian
fiona's
mirumo_1811
tiffanylove
arch_angel
Zil_Uknow
forever_loving_you
archie_rose
The_Legend_begin
Knorr Archuleta
Katt
Jolin
24 posters
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4  Next
Tác giảThông điệp
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeWed Jul 30, 2008 11:23 pm

Fic : How sweet we can keep?
By Jolin
Characters : Đọc đi rồi sẽ biết hehe

Chap 1



Reeeeeeeeeeng!

Giờ ra chơi –Murray High School

Học sinh vốn dĩ là vậy. Tới giờ ra chơi là ùa ra sân như ong vỡ tổ. Nhưng trong số đông ấy hiện giờ không có Leighton. Cô bạn này vẫn thích ở lại trong lớp đọc sách chứ không xuống căn tin như nhiều bạn khác. Leighton đang đọc nốt những trang cuối của Kira kira - một quyển sách mà Leighton rất thích. Say sưa với những con chữ, những tình tiết gây cho nó sự hồi hộp phấn khích mà quên đi sự có mặt của David. David là lớp trưởng vừa năng nổ lại có nhiều tài lẻ nên rất được mọi người quý mến, ngưỡng mộ. Đã có biết bao bạn nữ đứng ngấp nghé ngoài cửa lớp của nó chỉ để ngắm David. Nó cũng muốn nói chuyện với David lắm chứ nhưng tại cái tính trầm lặng, nhút nhát của mình mà nó chẳng bao giờ nó nói chuyện với David được quá 3 câu.

-Leighton, sao chẳng bao giờ mình thấy bạn xuống sân chơi vậy?

-Ơ David, cậu cũng ở trên lớp à?

-Ừ, xem lại bài một tí lỡ lát nữa có kiểm tra đột xuất rồi sao? Mà nhờ ở lại thế này mới biết Leighton thích đọc sách nhé! Mà lại là sách thiếu nhi nữa chứ, hì hì!

-Sao David biết?

-Thì quyển “Kira Kira” kia đã tố cáo cho David biết cô chủ của nó là một người rất thích văn chương và yêu trẻ con. Đúng chứ hả? Vừa nói David vừa liếm môi rồi cười tít mắt.


Leighton đỏ mặt, ậm ừ trả lời David rồi quay đi chỗ khác. Nụ cười toả nắng của David làm Leighton thấy ngượng. Nó sợ bắt gặp ánh mắt tinh nghịch của David, điều đó khiến Leighton cảm thấy ngại ngùng, cứ như là bị bắt gặp đang làm chuyện gì xấu.

Nhưng dường như từ lần ấy, David nói chuyện với Leighton nhiều hơn. Số lần ở lại trong giờ ra chơi một cách “ngẫu nhiên” của David cũng tăng dần. Đó giờ Leighton cứ tưởng vì mọi người không thích nên mới không nói chuyện với mình nhưng không phải, chẳng qua là do nó thôi. Mọi người cứ thấy nó im im, trầm lặng sao đấy nên ngại. Nhờ những lời khuyên của David, Leighton thấy tự tin hơn, nó tự bắt chuyện với mọi người và được sự đón nhận của mọi người. Nó thấy vui lắm. Mọi người cũng ngạc nhiên, dường như Leighton “rụt rè” đã lột xác rồi hay sao ấy. Leighton cũng cảm thấy bất ngờ không kém với sự thay đổi của bản thân. Một Leighton hoà đồng, vui vẻ, thích bắt chuyện, khác hẳn với Leighton của ngày trước…

Leighton’s home

6.PM

-Con gái! Phụ mẹ dọn bếp nào!

-Dạ vâng con tới ngay! “Lucky I’m in love with my best friend, lucky to have been where I have been…” Nó vừa đi vừa hát khe khẽ lyric bài Lucky của Jason Mraz và Colbie Callac – bài hát yêu thích của nó

Chẳng biết nó hát “khe khẽ” thế nào mà mẹ nó lại nghe thấy. Bà tỏ vẻ ngạc nhiên…

-Chà! Có phải con gái của tôi không nhỉ? Lại còn hát nữa kìa? Dạo này mẹ thấy con hơi khác nhé, liệu có anh nào hớp hồn Leighton bé bỏng của mẹ rồi nhỉ?

Nó chỉ cười hehe rồi lo phụ mẹ trộn nốt thố salad để đánh trống lảng câu hỏi “hơi hơi trúng tim đen” của mẹ nó.

8.PM

-Con ăn xong rồi, con lên phòng làm bài tập đây!

-Lei, sao hôm nay chị vội vậy? Ở dưới đây xem Gossip Girl với e đã nào!

-Hil àh, mai bài chị nhiều lắm, em xem một mình nhé!

Mặc dù nó rất thích xem Gossip Girl cùng Hilary nhưng cũng phải từ chối con bé để còn lên phòng làm cho xong bài tập. Nó không muốn nhận một điểm C nào để làm buồn lòng bố mẹ cả.


10.PM

-Oa! Xong rồi, check MySpace thôi!

Coi bộ việc tập trung quá cao độ vào những con số tính toán và luận văn nên đâm ra mắt nó hơi mỏi. Uể oải click vào mục Contact waiting, nó lướt sơ và chợt dừng lại ở cái tên “David Archuleta”…



Lần đầu viết fic. study ..mong mọi người ủng hộ na na na relax


Được sửa bởi Jolin ngày Sun Aug 17, 2008 3:36 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
Katt
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Katt


Tổng số bài gửi : 1425
Age : 33
Đến từ : 35 hội-TS band XD
Registration date : 25/07/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeWed Jul 30, 2008 11:31 pm

Xem ra thế này thì Leighton và David sẽ là 1 sweet couple nhỉ? hey
Tớ thấy fần đầu bạn viết tốt hơn, fần sau nhiều thoại quá nên có cảm giác nó hơi zống kịch
Anyway, chờ chap sau của bạn relax
Về Đầu Trang Go down
http://blog.360.yahoo.com/sailorsaturn196
Knorr Archuleta
Admin | I'm My Meo luv Archie
Knorr Archuleta


Tổng số bài gửi : 2691
Age : 31
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 12:01 am

"Vừa nói David vừa liếm môi rồi cười tít mắt" ~> Đọc đến đoạn này em thề là em đã run cả người lên khi tưởng tượng ra khuôn mặt của Archie :x
Ngất mất
chị viết hay lắm, keep on working! go on so cute
Về Đầu Trang Go down
http://archievn.niceboard.net
The_Legend_begin
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
The_Legend_begin


Tổng số bài gửi : 3574
Age : 32
Đến từ : Mirage land
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 7:22 am

Clap clap vỗ tay cho Jo cái nào bravo mà sao ít thế nhỉ uhm sry hơi tham lam hì hì
Về Đầu Trang Go down
archie_rose
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
archie_rose


Tổng số bài gửi : 2127
Age : 32
Đến từ : Dreaming place
Registration date : 06/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 7:05 pm

sao vik ít wá jạ pà kia. mún kill pà wá :-w

dễ thương wá. Leighton (mới nghe tên nì lần đầu í :">) sao hìn hìn cute thế. archie thì kul thế =)) tui khoái liếm môi :x
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/cindy_rose_162
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 7:47 pm

@ All : Thanks mọi người bravo Chap 2 đây


Chap 2

-Hơ! Mình có nhìn nhầm không nhỉ? Phải David lớp mình không đây??

Hơi nghi ngờ một chút nhưng nó vẫn click vào xem thử…và thật bất ngờ làm sao, đúng là David – leader of 12A1. Cái ảnh giơ tay Peace đó lẫn vào đâu được, cái mặt ngốc xít hết biết luôn. Vừa xem vừa tủm tỉm cười nên Leighton không ngờ rằng cô em gái Hilary đáng yêu đã lẻn vào phòng mình một cách êm thấm. Hilary đang ngồi chễm chệ trên giường của chị nó, nằm chống cằm suy tư không biết chị 2 đang xem cái gì trên comp mà mặt lại đỏ ửng lên. Vừa nghĩ ra một trò chọc phá Leighton, Hilary rón rén đi nhè nhẹ lại gần chị mình (vẫn còn đang say sưa xem blog David và cười tủm tỉm, mơ mộng trên trời dưới đất)…

-Hù! Đang xem gì đấy hở chị gái iu quí của em?

Bị bất ngờ Lei vội vã bấm nút tắt màn hình rồi quay lại nhìn em gái với vẻ mặt vô cùng ngượng ngịu

-Ờ! Có gì đâu, mấy trang web quần áo vớ vẩn đấy mà! Em vào đây hồi nào thế lại còn hù nữa chứ!? Làm chị muốn rớt tim ra ngoài!

-Lâu lâu doạ chị tí cho vui thôi…à mà phải web quần áo không đấy? Sao em lại thấy hình như là MySpace nhờ? Có gì thì nói à nha, giấu em là không xong đâu đấy. Em mách mẹ cho coi.

-Thôi! Không có gì đâu mà. Em đi ngủ đi, 10 giờ mấy rồi còn gì. Chị nhớ mai em phải tham gia dự tuyển vào đội cổ vũ mà. Lo ngủ sớm mai thi cho tốt. Nếu em được vào đội thì chị tự hào lắm đấy, babe à!

Hilary vẫn chưa thôi chọc phá lẫn tra tấn bà chị mình bởi nó đang rất nghi ngờ rằng chị nó bắt đầu thích thằng ku nào đấy trong Murray high school mà nó chưa được biết mặt. Hil bắt đầu bô lô ba la rằng Lei phải học tập nó nhiều vì Lei còn quá kém trong kĩ năng “ứng xử - làm quen – cưa” các chàng trai. Mới tuần vừa rồi, Hil có việc gấp phải ghé thư viện mượn tư liệu về làm bài tập. Lúc về do vội vã, Hil lỡ va vào 5,6 anh chàng nào đấy cũng đang tới thư viện. Sách vở tung toé cả lên thế là cả nhóm con trai í xúm xít vào dọn. Còn Hil thì đứng cười bẽn lẽn, vén tóc nói “cám ơn” , đá lông nheo một cái rồi đi. Khoảng trưa ấy tại lớp, Hil đã chứng kiến đúng nhóm các chàng trai đó đứng ngay cửa lớp nó, nhìn nó chằm chằm với hàm ý “Làm quen nhé, pé?” Đó là ví dụ rõ ràng nhứt để chứng tỏ cho sự pro của nó. Hil tự hào vênh mặt lên trêu chị mình. Lei chịu hết nổi cái chuyện con em nó cứ lo những chuyện linh tinh gì đâu mà không tập trung vào việc học nên nó doạ:

-Em nên nhớ, học chung trường là coi như chị giám sát em đấy nhé! Cô mà không lo học cho tốt, đạt điểm A nhiều vào là tôi mách mẹ đấy nghe chưa? Lúc đấy có còn đòi mách mẹ chuyện của chị nữa thôi.

Vừa nói đoạn Lei nhanh chóng hối Hil ra khỏi phòng mình. Lei vẫn không quên ôm em gái nó một cái rồi chúc em nó ngủ ngon và mai thi vào đội vũ thành công. Sực nhớ lại mình vẫn còn đang xem dở dang Myspace nó vội vã nhào lại ghế ngồi, bật màn hình lên.

-Tại sao cậu ấy lại add blog mình nhỉ? Thật tình ko thể hiểu nổi…

Lei vừa nghĩ ngợi linh tinh vừa sẵn tay bật luôn Y!M. Nó thầm nghĩ chắc nó là đứa duy nhứt trên nước Mỹ còn dùng Y!M, bây giờ ai cũng xài Skype. Nhưng ai nói thì nói, Lei vẫn chuộng Y!M vì sự đơn giản, tiện dụng của nó. Không có Y!M, nó đã chẳng quen được những người bạn tuyệt vời từ châu Á như Yuna, Ji Yong…Không có mess hay ai online cả.

-Oh…10:30 PM rồi…ngủ thôi…


-BUZZ!!!!

Lei rất bực bội và ghét cái âm thanh đó. Mỗi khi nó đang tập trung làm việc gì đấy cần phải onl mà bị ai BUZZ là nó phát điên lên.

-Hừ! Giờ này mà chưa chịu ngủ, trẻ hư!

Việc trước tiên là rà soát xem nick lạ này có nằm trong friendlist Y!M của nó không. Stranger…umm…Lei ngáp ngắn ngáp dài rồi vội trả lời cái người đã tạo ra âm thanh khó chịu đó.

-Leighton : Ai đấy? Tối rồi sao không đi ngủ lại đi phá linh tinh thế hử?

-Stranger : Cậu đoán xem tớ là ai?

-Leighton : Thì là Archie chứ ai. Cái nick bạn ghi thế mà? Mà cho dù là Archie thì tớ cũng không quen biết một ai tên như thế hết.

-Archie : Sao kém thế? Học chung lớp mà không biết ai sao? Buồn 5 phút nhé…

-Leighton : Chung lớp à? Archie…Archie nào nhỉ? Lớp mình làm gì có Archie…có Agyness, Ashlee, Annie thôi mà ta…Thôi! Mình chịu thua, bạn là ai đấy?

-Archie : David đây…David Archuleta đây…mình chịu thua bạn luôn đó Lei à!

-Leghton : Ơ…ủa?...David hả?...Trời! Tưởng ai?... Hey…tên Lei là độc quyền nha…muốn xài phải trả tiền bản quyền đó nghe! (Khuôn mặt Leighton từ buồn ngủ…bắt đầu tỉnh táo trở lại và bắt đầu có phần…hăng hái hơn…)

-Archie : Đang thắc mắc tại sao mình biết nick Lei là 1, 2 là chat với Lei làm gì đúng không? Đó là vì…


PHỤT! CÚP ĐIỆN!

- OH MY GOD….AAAAAAAAAAAA…Điện lực USA làm ăn kiểu quái gì thế này…!!!

Lei tức tối tắt hết công tắc rồi nhảy phịch lên giường. Ôm con gấu bông Teddybean vào lòng, nó ước sao mọi người đừng thấy mặt nó lúc này. Đỏ hơn cả một trái cà chua chín. Đầu óc của Lei đang quay cuồng cùng với một mớ câu hỏi mà nó chưa tìm ra câu trả lời.

“Tại sao tại sao và tại sao?”….Sau 30 phút suy nghĩ nát óc và nghĩ đủ mọi lý do nhưng vẫn không xong, nó chịu thua và bắt đầu nhắm mắt cố ngủ để mai còn lo trình bày bài thuýêt trình Lịch sử cho tốt, rồi còn rủ hội 3K (gồm nó, Dan, Ashlee và Agyness) đi xem em nó thi dự tuyển vào đội cổ vũ nữa chứ…Lei chìm vào giấc ngủ cùng với mớ câu hỏi hỗn độn…


Is this a dream?
No…It’s real


Được sửa bởi Jolin ngày Sun Aug 17, 2008 3:37 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
The_Legend_begin
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
The_Legend_begin


Tổng số bài gửi : 3574
Age : 32
Đến từ : Mirage land
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 8:28 pm

bóc tem đây Jo viết hay phết bad guy mà sao viết có tí vậy bùn luôn . Lấy súng bắn chết bằng chéo bằng chéo ghost phao
Về Đầu Trang Go down
forever_loving_you
Faithful Arch Angel
Faithful Arch Angel
forever_loving_you


Tổng số bài gửi : 166
Age : 32
Đến từ : HCM c.t
Registration date : 04/07/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Jul 31, 2008 9:07 pm

Truyện hay lắm e, nhưng nhiều chỗ hơi cụt, nhất là mấy đọan nói chuyện
Về Đầu Trang Go down
archie_rose
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
archie_rose


Tổng số bài gửi : 2127
Age : 32
Đến từ : Dreaming place
Registration date : 06/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeFri Aug 01, 2008 2:20 pm

tớ thì thấy ko đc suông lắm........
chắc do ko wen archie nhí nhảnh thế. archie...nói sao nhỉ....toàn thấy là 1 ng` tuy rất hài hứơc, rất teen, nhưng ko có dáng vẻ nhí nhố wá thế.

có nhiều đoạn lủng củng. :-? tớ thì ko cảm đc cảm xúc nv

nhưng mà nói chung bạn jo viết tốt fết :x :x có cảm giác hơi bị thân thuộc đấy nhá

PS: ai bảo Mỹ ko còn xài Y!M nữa? ;)) ;)) ;)) nhìu lém đếy nhớ.

và tình hình là bên Mỹ 1 năm chắc cúp điện đc 1 lần, trong vòng 5 fút :> (lol)
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/cindy_rose_162
Zil_Uknow
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Zil_Uknow


Tổng số bài gửi : 337
Age : 30
Đến từ : Hanoi
Registration date : 12/07/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeFri Aug 01, 2008 10:23 pm

Congratz...yeayea !!! SS jo cố lên =))
Về Đầu Trang Go down
http://www.myspace.com/zil_uknow
arch_angel
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
arch_angel


Tổng số bài gửi : 1089
Age : 30
Đến từ : arch ave
Registration date : 09/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeSat Aug 02, 2008 9:59 am

eo ss viết hay chế
viết tiếp đê ss ơi!!!
Về Đầu Trang Go down
tiffanylove
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
tiffanylove


Tổng số bài gửi : 366
Age : 32
Đến từ : archie's house
Registration date : 06/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeSun Aug 03, 2008 11:46 am

jo viết dễ thương ghê go on
đúng là trong fic này archie nhí nhố thiệt nhưng cực cute love
Về Đầu Trang Go down
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 04, 2008 12:31 am

Chapter 3

6 AM

Leighton vốn dĩ là một người có ngăn nắp quy củ nên việc dậy sớm với cô nàng chỉ là chuyện nhỏ, có khi chẳng còn cần cái đồng hồ báo thức làm gì. Lei vươn vai một cách khoan khoái rồi đứng dậy dọn dẹp chăn mền cho gọn gẽ…Đánh răng và rửa mặt vừa xong, Lei nhìn lại đồng hồ, chỉ mới 6:15, vẫn còn sớm chán. Đã lâu à không rất hiếm khi nó soi gương. Lei tự nhủ hay hôm nay tự ngắm mình một tí và buộc một kiểu tóc mới nhỉ? Nó bước lại gần bàn trang điểm, một nơi người ta vẫn hay nói là “thế giới của các cô gái” (chỉ sau cái tủ quần áo thôi, LOL). Lei không trang trí nhìêu, chỉ đơn giản vài tấm hình của gia đình nó. Tuy không cầu kì nhưng Lei cũng biết kết những dải ruy băng màu xanh biển thành những cái nơ đáng yêu với độ to nhỏ khác nhau, và dán lên bàn trang điểm ở các vị trí thích hợp.

Lei nhìn ngắm hình bóng phản chiếu của nó trong gương. Tóc nâu hạt dẻ, mắt xanh lục, môi có khoé hơi trề (mà nó vẫn tự hào là giồng Avril Lavigne lol) Gần như nó giống bố đến 70% rồi, nó mỉm cười nghĩ “Nguời ta vẫn hay nói là “con gái giống bố - con trai giống mẹ là thế đấy!” Có lẽ Lei giống mẹ ở cái tính nhút nhát, lặng lẽ và có đôi chút ít nói – Lei đoán. Nhưng dầu sao thì bây giờ nó cũng đã hoà nhập được với mọi người hơn rồi, ai cũng có vẻ thích nói chuyện với nó…tất cả là nhờ David. Chẳng hiểu sao khi vừa nghĩ đến David là mặt nó lại bắt đầu đỏ ửng lên… Lei thôi nghĩ về David một cách nhanh chóng (nó không muốn đến trường với một khuôn mặt “cà chua” đâu) Xua tan í nghĩ về David đi, Lei tính vớ lấy cái lược để cạnh cái gương mini để chải tóc, và Lei đụng phải bức ảnh nó chụp với bố lúc Lei còn là một học sinh tiểu học…Và rồi những hồi ức thân thương lẫn khủng khiếp như cơn ác mộng chợt ùa về…rõ ràng như một bộ phim chiếu chậm trong đầu Lei…

…Thuở bé, Lei và Hil rất hay quấn quít bố mẹ vì tụi nó nghĩ bố mẹ rất yêu thương và sẵn sàng chiều 2 đứa những gì chúng muốn. Lei nhớ những buổi bố tập xe đạp cho Lei và Hil. Lei lớn tuổi hơn nên đạp giỏi hơn Hil và còn được bố Eric khen, còn Hil thì còn bé nên đạp mãi chưa vững cứ té lên té xuống và khóc nhõng nhẽo đòi bố ẵm. Những lúc vui đùa như thế Lei luôn thấy mẹ chỉ đứng từ xa nhìn 3 bố con và mỉm cười. Có lẽ đó là nụ cười đẹp nhất mà Lei được nhìn thấy ở mẹ. Những nụ cười, những ánh mắt chan chứa tình cảm của tất cả mọi người CÓ LẼ đều gắn bó mãi không rời trong Lei…

…Năm 10 tuổi…Bằng nhận thức của một đứa trẻ, Lei nhận thấy có điều gì không ổn trong gia đình mình. Nó nhen nhóm từng ngày từng giờ. Không khí đầm ấm, tràn ngập yêu thương nay xa dần. Có một lần tình cờ Lei tận mắt chứng kiến bố Eric đánh mẹ và bà khóc…1 tháng sau…không thấy bố ở nhà nữa…Lei đánh bạo hỏi mẹ…bà trả lời bố đi xa cùng với một vẻ mặt đượm buồn và đôi mắt u sầu…Lei đã tự có câu trả lời cho sự ra đi của bố…Từ đó Lei bé bỏng vốn dĩ trầm tính nay càng lặng lẽ hơn. Nó chẳng buồn chăm sóc bản thân. Tóc tai thì mặc kệ, bù xù như ổ rơm cũng được. Đi học thì toàn điểm kém và thậm chí nó không có lấy một người bạn thân. Khoảng thời gian đó thật là khủng khiếp với Lei và nó dai dẳng tới mấy năm trời…


Lei một lần nữa nhìn vào gương. Nó giật mình khi thấy hình ảnh phản chiếu của nó đang giơ tay chỉ thẳng vào mặt mình và nói:

-Lei àh! Cho dù mày có làm mọi cách, có thay đổi có như thế nữa thì sâu thẳm trong tâm hồn mày, nỗi đau ấy vẫn dày xéo tâm hồn mày mà thôi. Mày mãi mãi là Lei xấu xí, Lei mồ côi bố, Lei không có bạn….hahahahahah….!!!!!


-KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔGGGGGG!!

Lei thét lên rồi nó cảm thấy chân mình không còn đứng vững nữa, nó quỵ ngã. Bằng mọi sự cố gắng, nó lết về giường, 2 tay ôm đầu đầy mệt nhọc và đau đớn…

-Tại sao? Mình đã cố quên những điều đáng ghét, những điều đau khổ và…và…nhưng tại sao? Nó vẫn ám ảnh mình…Ôi…mình phải làm sao đây?


-Mày không cần phải làm gì cả vì đó là định mệnh của mày. Mày mãi mãi không mở lòng ra được với ai đâu….

Giọng nói lại oang oang vang lên trong đầu Lei…vừa lúc đó mẹ nó gõ cửa :


-Lei ơi! 7 giờ rồi đấy con! Con sửa soạn xuống ăn nhé! Mẹ đi gọi con bé Hil đây

Lei cố gắng bình tĩnh đáp trả mẹ bằng một giọng ra vẻ bình thường hết sức có thể :


-Vâng! Con buộc tóc rồi xuống ngay ạ! Mẹ gọi em Hil đi!


Chắc chắn rằng mẹ nó đã đi chỗ khác, Lei vội vội vàng vàng buộc tóc, nhét đống sách vở vào ba lô rồi phóng thẳng xuống nhà…Lei không có can đảm nhìn vào gương nữa vì nó biết mặt nó bây giờ rất…khủng khiếp….
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
The_Legend_begin
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
The_Legend_begin


Tổng số bài gửi : 3574
Age : 32
Đến từ : Mirage land
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 04, 2008 8:11 am

chap này miêu tả tâm trạng cũng khá đặc sắc nhưng sao mỗi lần viết có chút xíu vậy Jo coi hổng đã tí nào cant talk
Về Đầu Trang Go down
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 04, 2008 6:48 pm

Thanks Đại nhé, tui cứ nghĩ thế là dài í hello
Mà có mình Đại vào xem thôi á, bùn thế crying out loud
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
Zil_Uknow
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Zil_Uknow


Tổng số bài gửi : 337
Age : 30
Đến từ : Hanoi
Registration date : 12/07/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 04, 2008 8:40 pm

Congratz =))
Về Đầu Trang Go down
http://www.myspace.com/zil_uknow
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeThu Aug 07, 2008 11:18 pm

Chapter 4

Murray High School
Giờ Hoá - thầy Tommy

-Leighton! Em lên ghi cho thầy 10 chuỗi phản ứng này xem nào!

Tuy bị thầy kêu bất ngờ như thế nhưng nó vẫn giải ngon lành. Hoá cũng là một trong những môn học nó yêu thích cơ mà. Không biết có phải nó nhìn nhầm hay do tưởng tượng mà lúc về chỗ thì David vừa nhìn nó vừa mỉm cười thì phải, đại loại kiểu “Cậu làm tốt lắm Leighton à!”…

Giờ học này quả là tuyệt vời, các phương trình khó không hề làm Lei chùn bước. Đối với cô nàng, càng làm bài tập thì càng khám phá ra nhiều cách giải hay và lạ. Không những vậy, Lei lại càng phải chăm chú hơn nữa khi mà mức độ khó của môn học cứ tăng dần qua mỗi năm học…

Sự chăm chú quá mức vào bài học của Leighton đã khiến cho một ai đó bàn cạnh bên để ý. David cứ nhìn nhìn cô bạn Leighton mãi và cũng không hiểu tại sao hôm nay Lei lại khác lạ như vậy. David còn thắc mắc là hôm qua sao Leighton lại out sớm vậy, nó còn chưa kịp hỏi Lei một số chuyện về bài học nữa là…”Thôi thì ra chơi mình hỏi bạn ấy sau vậy, chắc là hôm nay Lei muốn hoàn toàn tập trung vào bài giảng” – David suy đoán

…Nhìn đồng hồ đeo tay chỉ còn khoảng 5 phút nữa là ra chơi, Lei dự định là sẽ ra khu đồi sau trường đi dạo cho khoây khoả đầu óc một tí rồi sau đấy rủ hội 3K đi cổ vũ em nó thi cổ vũ là vừa (chả là trường nó hôm nay chỉ cho học 3 tiết)…


Giờ ra chơi

Leighton chỉ chờ có tiếng chuông reo là vội vàng đeo ba lô đi ra khu đồi. Nó muốn hít thở khí trời, đi dạo để lấy lại cân bằng vì những chuyện lúc sáng đã quá khủng khiếp vớí nó rồi còn gì. Phải công nhận trường nó có khu này thật là tuyệt, xanh mướt một màu của thiên nhiên lại còn rộng rãi nữa chứ. Đã bao lần nó bắt gặp những ca sĩ, nhạc sĩ “nghiệp dư” ngồi đàn, hát vu vơ rất thoải mái. Một bầu không khí tuyệt vời sẽ giúp chúng ta có nhiều cảm hứng hơn, đặc biệt là đối với những công việc cần nhiều ý tưởng – Lei ngẫm nghĩ và chân vẫn cứ bước đều…chậm rãi từng bước…

-Imagine there’s no heaven…it’s easy if you try…no hell bellow us…above us only sky…
….you may say I’m a dreamer…but I’m not the only one…

Một giọng hát…của một bạn nam hay một anh nào đấy…có vẻ như gần chỗ nó đang đi thì phải…Giọng hát đó khiến Leighton phải dừng lại vì đấy là một thứ âm thanh tuyệt diệu nhất mà Lei từng được nghe. Một giọng hát cao vút, trong trẻo hoà quyện cùng tiếng guitar mộc thật ấm áp và gần gũi…Như bị mê hoặc bởi âm thanh ấy…Lei rảo bước đi tìm chủ nhân của nó…và núp sau một bụi cây nho nhỏ…Leighton đã thấy “ai đó” rồi…

David đang ngồi một mình ôm đàn guitar hát ngêu ngao một mình, bên cạnh là cái ba lô đặc nghẹt sách vở. David hát một cách say mê, đầy xúc cảm. Đôi mắt David nhắm hờ nhưng gương mặt cậu ấy vẫn đầy chất nghệ sĩ, điều mà Leighton hiếm khi được thấy ở David. Vì mỗi kì văn nghệ trường, David lại chọn những bài hát với giai điệu sôi nổi chứ không được trầm lắng và sâu sắc như thế này

Leighton vừa đứng nhìn vừa cười thầm một mình và có cảm giác thật tội lỗi vì đã phát hiện ra “vùng cấm địa” của David rồi nhưng cậu ấy đang tập trung vào bài hát như thế nên chẳng hề biết là có một ai đó đang đứng nhìn cậu ấy từ xa và một cách lén lút như thế này đâu…

…yesterday…all the trouble seems so far away…


đtdđ của Leighton chợt vang lên làm nó giật nảy cả mình…tiếng chuông điện thoại làm Lei chợt thức tỉnh và nhận thức được là mình đang theo dõi người khác nên nó bắt đầu luống cà luống cuống loay hoay tắt cái điện thoại. Trong lúc Lei còn lo tắt cellfone thì “ai đó đang đánh đàn” đã phát hiện ra cô bạn của chúng ta và bây giờ thì cả 2 đang mặt đối mặt…



…..viết tới đây thôi… bleu hô hô…mấy hôm nay bận ghê gớm… study cả nhà tha hồ suy đoán xem tiếp theo 2 bạn David và Leighton sẽ nói gì làm gì nhớ hô hô :] love How sweet we can keep? 597703 hey
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
Zil_Uknow
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Zil_Uknow


Tổng số bài gửi : 337
Age : 30
Đến từ : Hanoi
Registration date : 12/07/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeFri Aug 08, 2008 12:20 am

Congratz...Hay lắm chị jo...keep on workin' :D
Về Đầu Trang Go down
http://www.myspace.com/zil_uknow
The_Legend_begin
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
The_Legend_begin


Tổng số bài gửi : 3574
Age : 32
Đến từ : Mirage land
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeFri Aug 08, 2008 8:34 am

theo tui đóan chả ai nói được gì lúng ta lúng túng , ngượng ngùng và Lei lấy cớ sẽ bỏ đi drooling
Về Đầu Trang Go down
arch_angel
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
arch_angel


Tổng số bài gửi : 1089
Age : 30
Đến từ : arch ave
Registration date : 09/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeSat Aug 09, 2008 10:43 am

hehe
theo em ak Archie sẽ chủ động nói chiện :D
mà ss viết ít thế
đọc chả xi nhê j` cả
Về Đầu Trang Go down
Jolin
Strongly Believe in Archie
Strongly Believe in Archie
Jolin


Tổng số bài gửi : 794
Age : 31
Đến từ : Tp.hcm
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 11, 2008 4:11 pm

Chap 5

-Leighton. Cậu đang làm gì ở đây vậy?

-Ơ…tớ có làm gì đâu…tớ tình cờ…đi ngang thôi mà…

Bạn có hình dung đây là một cuộc thi đấu không nhỉ? Không hề đâu nhé vì một cuộc đấu trí như thế này thì không cân sức tí nào cả. Vì một đứa đang theo dõi nhưng không biết “kẻ bị theo dõi” đã “theo dõi ngược lại” mình và giờ đây “kẻ đó” lại đang chất vấn “người còn lại”…

-Thật không?


-Thật! Tớ nói xạo cậu làm gì…à…uh mà tớ vừa nhận được tin nhắn của bố là phải về nhà gấp.

Leighton thật sự không muốn phải nói dối David như thế này nhưng với cái nhìn khá “nguy hiểm” của David như bây giờ thì tốt nhất nó nên đi thì hơn…

-Thôi! Tớ đi nhá! Bye David hẹn mai gặp!!

Leighton đã yên tâm trong đầu là với cái cớ tuyệt hảo của mình thì David sẽ không có lý do gì để bắt bẻ nó nữa nên nó lo chạy đi cho nhanh…Nhưng!!!!!!!!!! David đã nắm tay nó, chính xác là cậu ấy níu nó lại…Leighton quả thật bị bất ngờ nhưng với bản năng phản xạ của một đứa con gái nó vẫn:


-Ơ! Tớ nói cậu là tớ phải về mà…buông tay tớ ra…

-Thôi! Tớ biết hết rồi…cậu nói xạo quá đi…nhìn mắt cậu là tớ biết ngay…cậu khoan đi...từ hồi mới ra chơi tớ đi tìm cậu quá trời mà chả biết cậu đi đâu…nên ra đây ngồì đàn hát linh tinh. May quá gặp cậu rồi, lại chỗ tớ ngồi đi, nhá, OK?


Leighton quả thật RẤT BỐI RỐI + XẤU HỔ + NGƯỢNG nữa vì David đã biết là nó…nó…”theo dõi” bạn í mất rồi…Thế mà nó cứ nghĩ là David sẽ “nổi trận lôi đình” ai ngờ cậu ấy lại mời nó lại chơi…Ôi! Lại còn cười…Leighton cực “ghét” cái nụ cười ấy…mỗi lần David cười là…không ai từ chối được và mặt nó bây giờ đang đỏ y như mặt trời lúc 12 giờ trưa ấy……………….

Leighton đặt cái ba lô của mình gần David và ngồi xuống bên cạnh cậu ấy (đương nhiên nó biết dẫu sao thì cũng không nên ngồi gần “hot boy” thế này, nhỡ có đứa nào điên điên núp sau lùm cây làm paparizi nghiệp dư là Leighton toi đời…nó không muốn bị “lên báo tường” vì cái tít rất ư là ngớ ngẩn “Cô bạn lọ lem đang hò hẹn với hot boy của trường”…Lei tưởng tượng linh tinh). Lei rụt rè hỏi David - vẫn còn đang vừa đàn và thỉnh thoảng hí hoáy viết gì đó vào cuốn sổ tay của mình…:

-À! Cậu tìm tớ có chuyện gì nhỉ?

-Tớ muốn tìm thêm thông tin để làm bài luận cho tốt đó mà. Thấy bài cậu lúc nào cũng A-B nên ghen tỵ quá muốn hỏi bí quyết….Hey! Đừng tin nha, chỉ là tớ thấy cậu khá giỏi Văn và muốn hỏi tí thôi. Mà hôm qua cậu out sớm quá làm tớ chưa kịp hỏi gì hết trơn.

Bây giờ Lei mới biết là hôm qua David muốn chat với nó để làm gì. Thế mà nó cứ tưởng tượng vớ vẩn…Leighton cười vu vơ một mình rồi nó dốc cái ba lô nặng trịch sách vở của mình, lục lọi một hồi cũng tìm được cuốn sổ tay ghi đầy “bí kíp” cho mọi môn học. Cuốn sổ này là do mẹ làm cho Lei từ bé nên nó giữ kĩ cực, tuy cho David mượn xem nhưng nó vẫn không quên dặn dò cậu ấy phải giữ cẩn thận cho nó. David nhận quyển sổ từ tay Leighton và còn làm động tác “chào” của các chú bộ đội như là muốn bảo đảm sẽ không làm sổ của Leighton bị “trày vi tróc vảy”. Lei phải phì cười trước hành động đó của David.

-Hey! David à không Archie chứ, cho tớ mượn sổ của cậu nhé?

-Ừ! Cậu cứ tự nhiên

I hung up the phone tonight,
something happened for the first time, deep inside
It was a rush, what a rush
Cause the possibility that you would ever
Feel the same way about me
It's just too much, just too much
Why do I keep running from the truth
All I ever think about is you
You got me hypnotized, so mesmerized, and I just got to know…



Lei chăm chú lật từng trang giấy, tất cả chỉ toàn là chữ với chữ, nhưng những dòng chữ ấy lại có một thứ gì đó rất đặc biệt và khác lạ…Lei đọc kĩ hơn nữa và nó rụt rè hỏi Archie :

-Ơ! Archie này, à ừ…tớ muốn hỏi…có phải đây là lời bài hát không?...Tại hồi nãy tớ thấy à không tình cờ nghe cậu vừa đàn vừa ghi vào sổ…tớ đoán là cậu viết nhạc nhỉ? Gosh! Chắc tớ đoán bậy hehe!

-Không! Cậu đoán đúng đấy. Tớ đang viết nhạc. Bài hát của tớ tên “Crush”…cậu có muốn nghe thử không?

Leighton chưa hề biết Archie lại có viết cả nhạc, nó thật bất ngờ trước người bạn đa tài này. Hiếm khi lại được nghe David đàn hát thế này, Lei đồng ý ngay. Giọng hát tuyệt vời ấy lại cất lên và đột nhiên Lei thấy tim mình đập không bình thường, chính xác hơn là…”loạn nhịp”…Nó cũng không hiểu tại sao nhưng bài hát này hay quá đỗi. Lei quan sát David kĩ hơn và nó biết đây đúng là mẫu người lý tưởng của mọi nữ sinh trung học tại trường Murray này. Học giỏi, năng nổ, nhiều tài lẻ, ai tuyệt hơn nữa chứ?

Lei tự nhủ có lẽ cô gái nào được Archie hát tặng bài hát này sẽ rất là hạnh phúc và vui sướng. Tự sáng tác - tự hát nữa, còn gì lãng mạng bằng. Trong một thoáng chốc ngốc xít, Lei tưởng tượng nó là cô gái trong bài hát và Archie sẽ là chàng trai lí tưởng của mình…Biết là mình đang “ngốc hết biết” nên khi David vừa dứt lời bài hát, Lei vội vỗ tay khen ngợi David để nó “trở lại bình thường” không còn trạng thái “ngoài trái đất nhưng không rõ hành tinh” nữa…

-Archie à! Cậu hay thật ấy. Hát cũng tuyệt mà lại biết sáng tác nữa…cô nào mà được cậu thích thì…thì…

-Thì…sao hả? Có gì mà ấp úng thế? Mà dầu gì cũng cám ơn Lei đã khen bài hát. Tớ chưa hát cho ai nghe đâu - cậu vinh dự lắm đó nha. Nói cậu đừng cười chứ tớ đang “theo đuổi” một người đấy…



Được sửa bởi Jolin ngày Mon Aug 11, 2008 10:23 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/jolin_queeny
The_Legend_begin
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
The_Legend_begin


Tổng số bài gửi : 3574
Age : 32
Đến từ : Mirage land
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 11, 2008 6:50 pm

bóc tem chap mới sắp có kịch hay để xem rồi bad guy go on tiếp đi Jo
Về Đầu Trang Go down
mirumo_1811
Faithful Arch Angel
Faithful Arch Angel
mirumo_1811


Tổng số bài gửi : 229
Age : 31
Registration date : 08/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeMon Aug 11, 2008 9:15 pm

SR Jo :"> tôi ngại đọc fic lắm nên ko hay vào box này :"> h tôi đọc fic của bà rồi nè. chap đầu :))
Hay phết :D tôi sẽ đọc tiếp :*
Về Đầu Trang Go down
fiona's
MORE THAN A TRUE FAN!
MORE THAN A TRUE FAN!
fiona's


Tổng số bài gửi : 1833
Age : 30
Đến từ : in the sky with diamond
Registration date : 05/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeWed Aug 13, 2008 10:43 am

Ôi càng lúc càng hay quá đi :x
Đọc fic của ss từ đầu mà chả cmm cho ss gì cả. Tội lỗi quá ~.~
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/fionavu.93_1205
heylian
Faithful Arch Angel
Faithful Arch Angel
heylian


Tổng số bài gửi : 176
Age : 31
Registration date : 14/06/2008

How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitimeWed Aug 13, 2008 10:44 am

sao em đọc cái này mà có cảm tưởng đây là học sinh ở việt nam chứ ko phải ở mĩ
ss jolin ơi, ở mĩ đâu có lớp kiểu giống việt nam hay h ra chơi kiểu đó đâu.
lúc đọc chap 5 là mình đang nghe crush, trời ơi, hợp ko thể chịu dc love , cứ phải gọi là dạt dào cảm xúc
ss jolin viết funnỳ lắm, viết tiếp đi nha How sweet we can keep? 597703
mà mình đang tưởng ra 1 david nghịch ngợm , sôi nổi, tếu tếu drooling
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





How sweet we can keep? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: How sweet we can keep?   How sweet we can keep? Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
How sweet we can keep?
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 4 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4  Next
 Similar topics
-
» [Top 5]-Sweet caroline
» Bé Archie nè............. SO SWEET!!!!!!
» [Top 05]-Sweet Caroline & America
» Top 05 Performances - Sweet Caroline & America
» [New blog on alloy]Sweet Charity

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
~* David Archuleta fansite *~ :: FAN CORNER - GRAPHICS :: Fanfic-
Chuyển đến